- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại.Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải.Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai.- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu- Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không?Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James.Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng.
