Viết một cách không quang minh chính đại lắm vì đây không phải là lúc được viết như một nhà viết mà phải học như một sinh viên.Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.Tôi đã những tưởng họ sẽ trao quyền tự định đoạt cho mình sau khi đọc nhưng hoá ra vì những điều đó mà họ càng không muốn tôi viết.Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước.Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm.Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài.Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn.Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ.Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn.Đến giờ tiêm, mẹ bạn dúi cho y tá 10 nghìn.
