Đời, nghệ thuật, người… thật luẩn quẩn.Từ lúc trẻ, sau một đợt dùng thuốc trị bệnh quá liều, bố bị hỏng khứu giác.Bố xuống đường đi bộ về trước.Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ.Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt.Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất.Danh tiếng ta cũng đã có một tí tẹo.Đó là những ý nghĩ từng diễn ra và không chắc sẽ thôi diễn ra.Cảm thấy khỏe hơn một chút.
