Ăn trưa với hai chuyên gia này cũng giống như khi đi mua đàn cello với Yo–Yo Ma hay tạt vào thăm Giorgio Armani vào một buổi sáng đúng lúc anh ấy đang quyết định xem nên mặc đồ gì.Không phải những kẻ xấu thường bỏ chạy trước cảnh một chiếc xe bên trong đầy nhân viên cảnh sát hay sao? Caroll và Mc Mellon ra khỏi xe.Nhưng những quyết định mà họ đưa ra do tình thế thúc bách khi mỗi một vị khách hàng bước chân qua cánh cửa lại không giống như vậy.Như nhà tâm lý Timothy D.Điều này cho thấy nếu được yêu cầu phát biểu suy nghĩ của mình về hai loại đồ uống này, hầu hết câu trả lời của chúng ta sẽ không mang một ý nghĩa gì.Đó là điều mà Paul Van Riper tiếp thu được qua Thách Thức Thiên Niên Kỷ.Chuyên gia tâm lý Joshua Aronson cho biết Sau lời phán quyết về trường hợp của O.Gottman dường như là một minh chứng nữa minh họa cho quyển sách viết về các suy nghĩ và quyết định sôi sục từ tiềm thức con người.Các kết quả nhận được có vẻ như còn tồi tệ hơn.Và những gì chúng tôi nhận lại là một nửa phần ăn của mình và một chút phần ăn của những người khác.