Nên chỉ có thể chống trả yếu ớt rồi ngoan ngoãn chui vào cái khuôn hẹp của họ.Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ.Lúc đó, họ sẽ thấy sự tù túng và bất lực.Mình không bao giờ thả.Cái ý nghĩa nó thật gần với sự vô nghĩa.Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ.Bác và chị út, mỗi người một tô mỳ.Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện.Tôi ngộ nhận thì không nói làm gì.Họ để khao khát cải tạo đời sống héo khô ngay từ lúc chưa mọc lên.
