Với quy tắc này, người đó tạo ra một kịch bản để có được sự tin tưởng của bạn, sau đó sử dụng lòng tin này trong những tình huống đời thực.Thường thì người ta muốn nói cho chúng ta sự thật, nhưng nói dối lại dễ dàng hơn.Người đó biết mình sẽ nói gì, giống như một diễn viên đọc lời thoại.Tôi rất vui và tôi biết anh cũng sẽ vui, vì có thể bỏ qua mọi chuyện.Thời điểm của các cảm xúc là một điều khó có thể giả tạo được.Câu hỏi mẫu: “Tờ quảng cáo rất tuyệt, cô Sandy ạ! Tôi chỉ muốn biết chắc rằng đây không phải là một chiếc thuyền hội hè ồn ã.Sau đó, ông ta cẩn thận sắp xếp tất cả những vật dụng trên bàn thành một dãy, tạo ra một rào chắn giữa mình và nhân viên, một hành động hoàn toàn vô thức.“Tôi hiểu những gì anh đang… nói… điều đó chẳng làm nên sự thật.Một khi bạn biết nó được thực hiện ra sao, bạn sẽ không bị mắc lừa.Có lẽ người đó chưa thú nhận nhưng bạn biết người đó không trung thực.