Điều này chỉ làm khó khăn thêm cho việc rút ngắn khoảng cách giữa hai tâm hồn.Để hóa giải tính cố chấp này, mọi giải thích với ý đồ muốn cô ta thừa nhận lỗi đều vô ích, cách hay nhất là người đàn ông nên tạm tự nhận phần không phải về mình, chờ khi người phụ nữ bình tĩnh trở lại bạn mới có hy vọng nàng nhận ra thật sự.Có lẽ bạn cũng đã từng có lần vô tình nhìn một cô gái ngồi bên cạnh trên xe buýt, khiến cô ấy cảm thấy không yên, phải đưa tay sửa lại vạt váy, và ánh mắt của cô ta như muốn nói rằng : "Thứ mất lịch sự!".Trong tình trạng này, nếu có chàng trai nào nói được một câu : " Công việc hằng ngày của cô vất vả quá ".Chúng ta thử hình dung một câu chuyện diễn biến thế này: Chàng trai ấp úng hỏi:Ít có phụ nữ đẹp nào được tôn thờ mà chịu nổi sự thử thách của hôn nhânSau khi chàng trai nói ” Anh yêu em !“, anh ta lại lì lợm nói một cách võ đoán rằng: “ Anh cũng biết em thích anh mà !“ Dĩ nhiên điều này ban đầu sẽ khiến cô gái ấy rất bực tức mà nảy sinh ác cảm, nhưng cứ tiếp tục như vậy rốt cục cô ta cũng tự hỏi lại:” Có khi nào thật như vậy không ?” Vì bản năng của phụ nữ rất dễ tiếp nhận xúc cảm của người khác; khi đối phương bộc bạch một cách quả quyết sẽ làm tâm lý của người phụ nữ dao động.Trong thực tế chúng ta có thể nhận thấy phụ nữ rất thích săm soi, lật qua lật lại món hàng để xem xét.Mẫu phụ nữ quá tự mãn sẽ trở nên mềm yếu một khi lòng tự tin của họ bị hủy hoại.có lẽ nàng còn lôi ra nhiều lý lẽ vô lý hơn.