Tiếp theo thì còn tùy.Sáng nay 8 giờ bạn dậy.Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ.Bây giờ, đầu óc không đủ năng lượng để phân tích rõ ràng, tạm gộp nghệ thuật và sáng tạo là một vậy.Tôi sẽ còn góp thêm một vài gọng kiềm kẹp cho anh chết.Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ.Cũng có thể là khuôn mặt cũ.Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học.Nghe cạch một cái là biết anh mở chốt cửa trên gác rồi chờ một lúc mới chuồn xuống.Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên.
