Rồi, tôi phải tập chứ.Nghe nhiều rồi thấy điếc tai.Cái này không rõ lắm.Phá bỏ sự hủy diệt sự thật.Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn.Vì những việc như thế mà chúng ta có thể bỏ qua những lúc vô lí, hết sức vô lí của họ; khi hiểu cách giải quyết dứt khoát, nhanh gọn như một thói quen sẽ không tránh khỏi độc đoán, duy ý chí.Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi.Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi.Tôi không đuổi nó nữa.Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy.
