Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu.Tôi không thuộc loại người thích sự an nhàn.Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu.Sid là một hiệp sĩ chứ không phải là một người làm vườn chuyên nghiệp, vì thế chàng cần phải hỏi xin ý kiến của một người hiểu biết về cây cối.- Ai đó? Sid bừng tỉnh.Hiểu rằng tạo ra may mắn chính là chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến.Nghe xong, tất cả sự hồ hởi, phấn khích ban đầu của các hiệp sĩ bỗng biến mất.- Được rồi, ta tin nhà ngươi, nhưng ngươi không được làm ồn đấy nhé.- Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi?
