Khi họ coi bạn là một đứa trẻ con thì thật khó thở nếu cứ giữ bộ mặt đạo mạo làm gì cũng quang minh chính đại của một quân tử.Nó khờ như một anh nông dân khờ chứ không phải một chàng thư sinh.Nếu dư luận tiếp tục ơ hờ thì bạn sẽ cư xử theo một cách khác.Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy.Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung.Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc.Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.Họ còn bất lực hơn nữa.Hẹn ông anh 4 giờ chiều mai đi tiếp.Lâu lâu vẫn biết bác mạnh và ngấm ngầm khâm phục điều ấy ở bác.