Họ không tin ai nên không buồn đem tâm sự phanh phui mà chỉ thích trở về với nội tâm, thầm nghĩ những điều mình mong ước cách đơn độc.Khi biết kích thích thần tượng danh dự, họ sẵn sàng hy sinh.trực giác phải khéo dùng lắm mới nhận định khỏi sai lầm.Tôi mượn lời nầy của J.Ngay khi họ hối hận vì thất bại thì lòng họ đã có mầm làm lỗi nữa để họ thất bại nữa vìtính họ thay đổi: nay họ nghĩ đen mai họ nghĩ trắng và lúc trắng sẽ có thể đen.Trong chương sau tôi sẽ bàn rộng vấn đề nầy.Họ hé thấy một hai bề trái của cuộc đời muôn mặt, họ muốn tự tân, muốn thế giới đổi tốt đẹp.Tôi mượn lời nầy của J.Nhiều cái éo le thắc mắc mà tuổi trẻ của họ cho là không thể trình bày với ai, họ lồng khuôn trong văn thơ.Kiến thiết và kiến thiết.