Nó lí giải cho cảm giác còn háo hức đi một chặng đường hơn chục cây số để chạy nhảy một chút, uống nước, thi thoảng ăn thịt chó, rồi về.Tôi đang lưu thông với vận tốc bằng không.Nhưng đặt mục tiêu rồi.Con mèo quanh quẩn bên nách.Tôi viết theo ông ta.Đến nhanh nữa lên, để con người đỡ khổ.Càng trưởng thành thì bạn càng dung hòa được điều đó.Dỗi mẹ à? Tôi hơi bàng hoàng.Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết.Lát sau, bác bạn lên, mang theo chiếc đồng hồ báo thức còn kêu.