Lúc tôi khóc, mẹ khóc.Ví dụ ngày mai, buổi sáng, vừa gắp sợi mỳ lên miệng, bác từ trong nhà đi ra vỗ vai cười: Ăn phải mời hai bác đã chứ.Kẻ bất tài sẽ khóc lóc, than thở.Dần dần, tôi đâm ra còn lảng tránh chúng và giữ vẻ đạo mạo đầy cổ hủ.Đúng lúc đó thì một gã cổ quái từ đâu đi vào, gió thổi mạnh lên.Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi.Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình.Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn.Giấy vệ sinh ở đâu nhỉ, bác trai thì đang cạo râu hay làm gì đó trong nhà tắm.Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết.
