Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối.Ông Algamish nhìn thấy tôi liền bảo:Nếu không có sự khôn ngoan này, vàng sẽ nhanh chóng vuột khỏi tay người sở hữu nó.Tất cả mọi người đều hồi hộp, chăm chú Nomasir điềm đạm, tự tin đứng dậy và bắt đầu thuật lại tất cả những điều đã diễn ra trong suốt mười năm lập nghiệp của mình:Đối với những người thân và ngay cả nô lệ trong nhà, Arkad thường ban tặng rất nhiều tiền bạc, nên họ sống khá sung túc và thoải mái.Tôi thích làm việc và muốn được làm việc siêng năng.Anh rất đói nhưng không dám bước vào một hàng ăn nào vì anh biết, ở đây họ không bao giờ bán chịu cho bất cứ ai, dù chỉ là số tiền nhỏ cho một cốc rượu nhạt.- Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp.- Thế không phải do số mệnh quyết định người này giàu có, còn người kia phải cam chịu cuộc sống nghèo hèn sao? Ông hãy làm ơn giải thích điều này cho chúng tôi hiểu.- Thưa cha! Con xin bày tỏ lòng khâm phục của mình trước sự khôn ngoan của cha.
