Tôi hiểu, hôm trước không phải anh trông nom bữa tiệc.Nhan đề đoạn đó là: "Làm cha nên nhớ.Đã trên một năm, các nước ở châu u chém giết lẫn nhau ghê gớm chưa từng thấy trong lịch sử.Trong hai chục năm, ông điều khiển những đào kép nổi tiếng.Nhưng bạn luống cuống vô ích vì không thể thay đổi ý kiến người khác.Mắt lòa, cụ không trông rõ hình, nhưng câu hỏi độc nhất của cụ là: "Trong hình bà bận áo gì, cháu?".Cuốn này phải là kim chỉ nam của bạn trong sự giao thiệp với người.đều muốn được xứng đáng với lòng tin cậy của chủ tiệm.Bây giờ tôi hỏi ý trước; nên ông có cảm tưởng rằng chính ông đã sáng tạo ra kiểu mà quả có vậy thiệt.Tôi biết một tiểu thuyết gia rất sợ làm phiền lòng những người thân, đến nỗi không dám để lộ ra nét mặt, những tình cảm của ông khi ông âu sầu, lo lắng.