Chúng tôi đi thay quần áo.Hắn chuộng một cuộc sống bình thản hơn.Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác.Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.Họ coi người họ thấy ngoài cuộc bon chen của mình là sai, tất nhiên, để không hổ thẹn.Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám.Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ.Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi.Trong nhà, tôi đã trở thành một kẻ bất trị.Ta mới chỉ đi được vài bước với khối xiềng xích và quả tạ đeo ở chân.