Anh đã nhắc cho tôi nhớ là tình cảnh của chúng ta vẫn còn tốt đẹp hơn họ rất nhiều.- Xem kìa, đằng kia là thung lũng.Ado à! Anh ta gọi người nô lệ da đen của mình.Theo luật, ông ấy có thể bán anh như một món hàng để lấy tiền trả nợ.- Chỉ có thế thôi sao? – Tôi vô cùng ngạc nhiên và không nén nổi câu hỏi thất vọng.Hai tai của tôi chắc hẳn đã nghe nhầm đấy chứ, phải không anh Rodan?Tôi mua dê, cừu rồi xẻ thịt đem ra chợ bán, còn da thì bán cho những người làm giày dép.Điều mong ước của ta là làm thế nào để Babylon trở thành một vương quốc giàu có nhất thế gian, và để thực hiện được điều đó thì vương quốc của chúng ta phải có nhiều người giàu có.- Tôi nghĩ ắt là như thế.Ngoài ra, hãy hưởng thụ cuộc sống trong khả năng bạn có thể, đừng quá keo kiệt hay tiết kiệm đến mức bủn xỉn.
