Tình mẫu tử ứa trào trong những cái đút cơm, lau mồ hôi hay những nét hôn trong sạch.Chính Augustin và Rousseau đã qua thời kỳ mua bán thứ tình nầy.Người cho nhân loại một năng lực sáng tạo để kéo dài nhân loại thế Người.Đứa nào xấu xí, xinh lịch, đen than, trắng tuyết, con gái, con trai, giàu nghèo họ coi như nhau cả.Cho họ biết giá trị tâm hồn con người không có gì sánh được.Tôi đã chứng minh chân lý ấy.Bản năng nầy hiện rõ trong những nghĩa cử của họ.Tihamer Toth thì viết về vấn đề nầy có dẫn một ngạn ngữ của Đức: Trong ca vũ có quỷ chơi vĩ cầm.Cái tô bì bún với đôi đũa ăn từ hồi nào.Đàn ông có khi lòng vắng lạnh tình yêu không mấy ai ác độc như một nhân vật của Virgile, nữ hoàng Didon trong câu: Ước gì một ngày nọ xuất hiện từ hài cốt tôi một tay phục thu.