Người ta đã công nhận giá trị tài năng của anh.Tôi bắt đầu khoe căn tôi ở đẹp, tôi thích ở đó lắm, tôi không tiếc lời khen.Tiểu thuyết gia đí gởi trả lại một bức thư và thêm vào: "Chỉ có sự ngu xuẩn của ông mới ví được với sự thô lỗ của ông thôi".Người đó ghét ông tới nỗi đã có lần công kích ông trước công chúng trong một bài diễn văn.Lời cầu xin cuối cùng của ông là đừng để ông thấy mặt vợ ông.Nhưng có một nhà sản xuất khôn khéo hơn họ nhiều vì ông ta đã thâm hiểu khoa dẫn dụ người.Cho nên ba tuần sau, tôi lại thăm ông, sẵn nụ cười trên môi.Cho nó cái gì nó cũng ăn, hy vọng một ngày nọ "nốc ao" thằng du côn kia đã làm cho nó tủi nhục mấy lần.Tôi đã có mặt trong hàng ngàn cuộc tranh biện, và có khi dự cuộc bàn cãi nữa.Anh phải lên Nữu Ước, kiếm thầy học, luyện thêm nó đi.