Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao.Bạn bảo ngày của bạn đầy công việc rồi, đầy đến tràn trề ra ư? Bạn bỏ ra một ngày đến mấy giờ để lo vần đề cơm áo? Bảy giờ, phải không? Và mấy giờ để ngủ? Bảy giờ nữa ư? Tôi xin tính thêm hai giờ nữa cho rộng rãi.Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Làm như vậy bạn sẽ có được một khoảng thời gian dài ít nhất là 3 giờ.Thưa bạn, thì bạn cứ bắt đầu đi.mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ.Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được.
