Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đườngNhưng mưa dầm thấm lâu.Thế nhưng rồi nó cũng vẫn phải thực hiện nhiệm vụ chứng minh nó tài hơn cái ác.Mà phần lớn vì bạn mất tự do.Ừ, tớ cũng nghĩ thế, nhưng chỉ cốc đầu thôi.Hôm sau đi thi thấy bình thường.Hết 2 phút rồi mà chưa nhớ ra.Bởi nếu không bất bình, thì tai họa sẽ đến.Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần.Chúng tôi, dòng họ chúng tôi rất cứng đầu.