Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Thế là 6 giờ, có lẽ hơn nữa, đã trôi qua từ khi bạn ở sở ra, trôi qua như một giấc mộng, trôi qua như ảo thuật, không sao hiểu được.Thật lạ lùng, các nhà báo thường có nhiều ý táo bạo, mới mẻ, hợp thời là vậy, mà chỉ dạy ta cách sống với một số lợi tức nhất định nào đó, chứ không bảo ta cách sống với một số thời gian nhất định.Nếu viên chức ấy muốn sống đầy đủ thì phải thu xếp trước công việc mỗi ngày.Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.Lẽ ấy có vẻ đương nhiên.Bọn trộm cướp suốt đời buồn khổ vì nguyên tắc của chúng trái với hành vi cướp bóc.Tôi phải kể lể việc riêng như vậy để khỏi bị buộc tội làm thương tổn quyền lợi của các nhà báo, khi tôi chống thói đọc báo trên xe buổi sáng.
