Trường hợp này không nên nhầm với người kể tất tần tật mọi chuyện.Đơn giản là quan sát ánh mắt người đó và bạn sẽ biết liệu người đó đang nhớ lại một sự kiện đã xảy ra hay đang bịa đặt một câu chuyện gì đó chưa hề xảy ra.Các nhân viên thi hành luật pháp biết rõ và sử dụng manh mối này rất hiệu quả.Anh gọi điện báo tin cho cô ta biết, nhưng không hề quy kết, rằng đã có một vụ đột nhập xảy ra và một số món đồ bị mất.Bạn thu được độ tin cậy ở mức tối đa, bởi vì nó loại bỏ được mối nghi ngờ rằng chính bạn đang nói dối.Sau một lúc, bạn có thể hỏi: “Anh biết rằng đã có lúc em vi phạm quy ước của chúng ta, nhưng khi chúng ta cưới, anh muốn biết rằng anh có thể tin tưởng em.Nếu chỉ hỏi hai “nghi can” rằng họ có cố tình đổ bệnh cho cô hay không có thể chẳng có tác dụng gì, vì chắc chắn cả hai anh chàng này sẽ chối bay.Nếu bạn đề nghị nói rõ hơn, người đó sẽ cảm thấy buộc phải trả lời.Tại sao? Bởi vì người đó cảm thấy rằng nói dối bạn sẽ có lợi cho mình.Một ví dụ điển hình trong một cuộc phỏng vấn tuyển nhân viên có thể như sau: