Bạn không muốn cãi lại.Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh.Tôi lẳng lặng ra về.Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới.Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi.Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ.Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu.Và càng cô độc vì không được hiểu, con người ta càng dễ ích kỷ.Có lẽ ở trong ngành và làm việc nghiêm túc mới cảm thấy sự vất vả của việc trực chiến 100%.Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì.
