Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.Theo thói quen, nó thành thứ máy tự vận hành.Tôi đèo mẹ đi, cố tình lắc lư xe cho mẹ thấy là tôi bực bội.Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi.Người bảo nghệ thuật là khó hiểu.Đôi khi sự kiếm tìm hay hơi lo lắng đem lại cho con người cảm giác phấn khích.cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòaĐến chỗ học không phải để học.Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.
