Giọng nói có thể lắp bắp và dường như không nhất quán.” Thứ hai, nó sử dụng hai chi tiết hiển nhiên (xem Chương 5).Hạn chót khiến người ta phải hành động.Dĩ nhiên, người đó sẽ bị kích động và trở nên cục cằn.Chẳng hạn, Ralph đang nói chuyện điện thoại với một cô gái mà cậu chưa từng gặp mặt.Cuốn sách này bao gồm tám chương, mỗi chương khám phá một khía cạnh của việc nói dối.Câu hỏi mẫu: “Thưa bà Smith, tôi hiểu vị trí của bà cũng như kính trọng những suy nghĩ của bà.Dù bằng cách nào thì bạn cũng không thể phát hiện được sự dối trá.“Anh biết đấy, tôi đã bảo họ rằng anh quá sợ hãi nên không thể thảo luận công khai về chuyện này [Chú ý xem cụm từ “thảo luận công khai” có tác dụng xoa dịu như thế nào; nó tốt hơn là “thú nhận” hoặc “đừng nói dối nữa” rất nhiều].Xúc giác chỉ ra mối liên hệ với tâm lý, được sử dụng khi chúng ta tin tưởng sâu sắc vào những gì mình đang nói.