Hai khoang thiện, ác.Trọng tâm lại chuyển sang câu hỏi: Mình viết có hay không?à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ…Hoặc tôi chuyển lớp.Giấc mơ cũ rồi mà.Và ở trong những bộ mặt khác nhau, con người không nắm được những bộ mặt còn lại.Các anh chị chưa bao giờ dám thế.Ông đã quên những lạc thú ấy.Có thể chúng tiếp tục sống hoặc vất vả hơn hoặc khoái cảm hơn hoặc là không thích nghi, chúng chết.Có thể hắn câu được những con cá to để thả.