Tôi luôn cảm thấy hãnh diện khi khoe với mọi người rằng: Cộng sự của tôi là Bob Woolf.Trong suốt cuộc đời làm phát thanh viên của mình, đó là những giây phút mà tôi ghi nhớ nhất.Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống.Tôi cũng khóc và ở đầu dây bên kia người phụ nữ dường như cũng khóc.Họ sẵn sàng chia sẻ sự nhiệt tình đó khi tiếp xúc với bất cứ ai.Nói như thế thì có vẻ ôn tồn và giữ kẽ quá phải không? Nhưng nó an toàn bạn ạ.Lời khuyên tốt nhất là: tìm một người khác để trò chuyện.Nhưng thường thì chỉ một lát sau là cẩm nang này bị xếp xó, bởi chỉ cần nghe thấy một điều gì đó thú vị trong câu trả lời của họ là tôi lại đẩy câu chuyện sang một khía cạnh khác.Rất nhiều người hỏi tôi rằng: Thế phong cách riêng của Larry King là gì?.Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo.