Nhưng bạn muốn về ngay.Những con người cải tạo đời sống không xuất hiện đủ để ta thấy yên lòng, vì thế mà ta cứ phải là ta một cách bất đắc dĩ.Nhưng bạn cũng tìm cách tiêu xài cho bằng hết.Anh họ bảo chị út và bạn: Chủ nhật bận gì không, anh đưa hai đứa đi mua sắm.Bạn thực hiện nó trong lúc chờ đợi cái sẽ phải đến.Cái đó, chúng đưa ra không khó.Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu.Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…Những năm tháng cấp III chuyển sang lớp Văn ngồi như một thứ tượng gỗ trong giờ học và cả giờ nghỉ.
