Hãy để cuộc trò chuyện vô tình chuyển sang chủ đề lừa dối.Anh nghĩ sao?” Bạn mong ông ấy cho bạn biết tình hình ra sao và những gì cần phải làm.Nếu không kể gì nhiều về chuyến đi thì mới là đáng ngờ.Tuy nhiên, nếu bạn nói điều này – dĩ nhiên, rất tình cờ – trước khi bạn nói ra ý định mua hàng thì người đó sẽ không có động cơ thật sự nào để không nói ra sự thật.Xa hơn, muốn trở thành người luôn nắm giữ sự thật, chúng ta cần phải điều khiển đối phương thay vì chịu ảnh hưởng của họ.Nhiều khi chúng ta cần khái quát hóa thế giới của mình; với hàng nghìn quyết định phải đưa ra mỗi ngày, chúng ta không thể nhìn nhận mọi thứ như thể chúng ta nhìn chúng lần đầu tiên.“Anh có trí nhớ tốt quá! Tuyệt, vậy anh sẽ không quên chi tiết này.Cuốn sách này tập trung vào sự thật và cách nhận ra sự thật.” Lúc này bạn sẽ tự nhủ: “Mình sẽ cho ả ngốc này biết tay.Tôi chấp nhận điều đó – chỉ là một tai nạn, đúng không nào? Nhưng nếu anh làm việc ấy có chủ đích, tôi không nghĩ mình có thể tha thứ cho anh.