Những lời phúng thích, chửi mắng không làm cho người khác đổi ý họ mà theo ý mình bao giờ.Tôi trở về, tươi tỉnh.Chưa bao giờ tôi lãnh được một mối hàng quan trọng như vậy.Họ hành động, suy nghĩ theo tình cảm, thành kiến, lòng một mỗi lửa, mà lòng kiêu căng của con người ta một kho thuốc súng, gặp nhau tất bùng nổ, gieo tai hại vô cùng.Nhan đề đoạn đó là: "Làm cha nên nhớ.Địa vị đó rất có lợi cho ông và ông quyết giữ nó.Chẳng may ông có một kẻ thù trong hội nghị: người đó là một nhà giàu có, và có quyền thế trong tỉnh.Tôi ngỏ ý muốn được tái ngộ ông và thiệt tình tôi bây giờ rất muốn được gặp ông lần nữa.Từ chối thì sợ phật ý bà cô, cho nên ông R.Ráng sức lắm mới giữ được nụ cười trong cả bữa tiệc mà tôi đau khổ như bị hành hình vậy.