Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng.8 giờ dậy thì cái ngực lại rát.Cũng rất không thích những người ngộ nhận bông lơn thành hằn học.Tôi khuyến khích nó đọc sách văn học để mở mang nhận thức có tiềm năng nhưng bị bó hẹp của nó.Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia.Quả thực lâu lâu cũng thành quen.Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước.Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi.Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu?Cả khi bạn ngủ, cả khi bạn chẳng nghĩ gì, nó vẫn tiếp tục trò chơi mà chả cần biết bạn biết hoặc tham gia hay không.
