Vẫn không nhớ ra (khi không dành thời gian để nhớ) cái việc có vẻ muốn nhớ thử xem trí nhớ còn hoạt động khá khẩm không.Lúc hàng vắng teo ngồi rỗi mới là lúc bác buồn.Mọi khi thế thì thật đê tiện nhưng bạn đang có cái đang viết là một thứ đê tiện hơn để an ủi.Để lại thế nào chúng cũng sinh đẻ vô tội vạ.Và xã hội nó đâm ra thế này.Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi.Mất chứ không phải biến mất.Vì họ, người lớn, nói chung, có lẽ, luôn cảm thấy việc động chạm đến mình là xúc phạm.Bố sẽ không phải thấy bạn khi chưa già đã phải lặp lại hình ảnh tuổi già của bố: Niềm kiêu hãnh và sự hoang dã bị giết dần và bị nhào nặn dần bởi đời sống có quá nhiều sếp: Bố, họ hàng, cơ quan và nhiều dây thòng lọng nữa.Mẹ kéo tóc bạn một lúc không ăn thua, đành sang phòng bên nghỉ trưa.