Bạn thử nghĩ xem, chúng ta mất chưa đến 1/6 giây để nhận ra nét mặt của một ai đó.Mỗi người có một thiên hướng riêng và một con đường riêng để tìm ra hạnh phúc cuộc sống.Năm tháng trôi qua, ngôi nhà của cụ Henry ngày càng xuống cấp.Chúng ta sẽ bị hút đến những người luôn hướng đến những kỳ vọng tươi đẹp.Và chỉ trong vài năm, anh được mời điều hành một chương trình trung học mới và đầy thử thách.Việc mong muốn và tích luỹ hàng tiêu dùng có thể góp phần làm tăng cảm giác hài lòng của cá nhân bạn; tuy nhiên, quá chú trọng đến vật chất lại có thể làm giảm đi hạnh phúc về tinh thần.Sau chuyến đi ấy, ông nộp đơn và được nhận vào dạy ở một trường đại học khác.Có những giai đoạn, tình huống chúng ta cần phải chấp nhận để biết trân trọng những gì đang có.Thế nhưng vào cuối buổi tiệc, ông buồn rầu tâm sự với những người bạn của mình: "năm tôi 23 tuổi, tôi đã nghĩ sau này mình phải là tổng thống Mỹ, vậy mà bây giờ…"Người ta có thể tiếp thu và kế thừa kiến thức của các nước tiên tiến nhưng không ai có thể lấy niềm tự hào của một quốc gia khác, của một dân tộc khác thay cho dân tộc mình, không ai có thể lấy kỷ niệm của người khác thay thế cho kỷ niệm của chính mình.
