Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi.Người bảo đời là một bát sơri.Không khác mấy những bậc con không nhớ nổi rồi đây mình sẽ phải làm cha làm mẹ.Lại đến lúc thay băng và họ lại lùa hết người thân bệnh nhân ra.Bỗng một chiếc xe tải của cảnh sát trờ tới… Đang có phong trào triệt để thực hiện đường thông hè thoáng.Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi.Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực.Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây.Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc.
