Cái đồng hồ cát nó không đứng yên vĩnh viễn để mặt thiện hoặc mặt ác bị úp xuống và trở thành thuộc tính vĩnh cửu khi cát chảy xuống hết.Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại.Nếu tôi còn đến đây, cũng không câu nệ là để viết, tôi nghỉ ngơi.Tôi cứ mãi im lặng nhìn vào trang sách.Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.Chừng nào cậu còn nghe lời tớ.Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này.Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc.Và chấp nhận đời không phải trò chơi.