Đối với những người thân và ngay cả nô lệ trong nhà, Arkad thường ban tặng rất nhiều tiền bạc, nên họ sống khá sung túc và thoải mái.– Bây giờ, theo anh tôi có nên cho người anh rể vay năm mươi đồng tiền vàng không? Anh cũng biết, số tiền này là rất lớn đối với thu nhập hàng tháng của tôi.Trong nhà, những người nô lệ đang cầm những chiếc lá cọ có cán rất dài quạt đều đặn, nhịp nhàng để làm dịu không khí oi bức.Sáng hôm sau, ông đang nướng bánh thì người cho vay tiền và một người đàn ông tên gọi là Sasi bước vào.Đáp lại câu hỏi của Arkad chỉ là những tiếng ầm ừ khe khẽ của nhiều người.Với một số tiền như vậy, anh ta có thể đảm bảo cuộc sống sung túc trong những năm về già của mình.Phía sau lưng ông, đoàn lữ hành lại tiến bước một cách chậm chạp trong đám bụi đỏ mịt mù.Nhân sự kiện này, ông Arkad mở một buổi tiệc long trọng, mời nhiều bà con và bạn bè đến dự.Ngồi trên bức tường thấp bao quanh ngôi nhà của mình, Bansir đưa mắt buồn bã nhìn ngôi nhà và cái xưởng làm việc trống rỗng của mình, trong đó chỉ còn chỏng chơ mấy thanh gỗ và một chiếc xe ngựa đang đóng dang dở.- Đúng là một câu chuyện rất thú vị.