Đó, thái độ của thầy phải như vậy.Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.Nếu một người làm cho hai phần ba đời sống của mình tuỳ thuộc một phần ba còn lại, mà trong một phần ba này lại uể oải làm việc, thì làm sao hy vọng sống một cách đầy đủ được?Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Mà khó thay đổi cái của quỷ đó lắm.Người ta có thể 8 giờ dắt chó đi chơi mà suốt thời giờ nói là để dạo mát óc cứ phải suy nghĩ về việc 9 giờ 15 phải đọc sách, phải về sao cho khỏi trễ như vậy còn hứng thú gì nữa?Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.Bạn đừng sợ tôi sẽ bắt bạn chú ý đến nguyên tắc này, nguyên tắc nọ.
