Khi viết những dòng chữ này, tôi đang ngồi trong phòng mình ở khu du lịch Hyatt Regency Waikoloa trên Đảo lớn của Hạ Uy Di, trông ra biển Thái Bình Dương bao la.Lắm khi tiền được dùng làm thuớc đo phẩm chất đời sống con người, mở rộng hố ngăn cách giữa những người có của và những người không có.Và khi họ tăng thêm giá trị này, họ bắt đầu tạo dựng những vương quốc kinh tế khổng lồ.Nếu bạn có nhiều tài hơn, nhiều năng khiếu hơn, nhiều thông minh hơn, nhiều kiến thức hơn, khả năng làm những cái mà ít người biết làm, bạn có thề kiếm được nhiều tiền hơn là bạn nghĩ.Niềm tin cơ bản này điều khiển trực tiếp sự nhất quán của chúng ta trong các quyết định của đời sống mình.Suốt cuộc đời, tôi không ngừng bị thu hút bởi một tiêu điểm duy nhất và thúc bách: Cái gì làm nên những khác biệt về chất lượng của mỗi cuộc đời? Làm sao chúng ta thường gặp không ít người xuất thân từ môi trường nghèo khổ và vô vọng, vậy mà họ đã thành công trong cuộc đời và để lại những ấn tượng sâu sắc cho chúng ta? Ngược lại, làm sao nhiều người có hoàn cảnh ưu đãi.Tôi thấy chẳng có vấn đề gì là đáng kể nếu sánh với những gì mà tôi thấy biết bao người khác phải gánh chịu".Mỗi ngày tôi tìm cách mở rộng.Trời, sao lại là tôi cơ chứ?" Bạn hãy nhớ lại câu nói, cứ xin thì sẽ được.Người trợ lý của Elvis sẽ mở gói thứ nhất và cho anh uống "Liều thường ngày": các viên thuốc an thần màu cầu vồng (Amytal, Carbrital, Nembutal hay Seconal) các viên Quaaludes, Valium và Placidyl, rồi ba mũi chích Demerol ngay phía dưới vai.