Trong cuộc đời đầy bất công vì sự nhu nhược này.Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ.Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui.Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.Khi đôi tay khô héo của nàng áp lên má ta, ta vẫn thấy sự dịu dàng và mềm mại.Như bình mình chẳng hạn.Mình không bao giờ thả.Rằng suốt một thời gian qua, tôi đã lông bông, đã lãng phí đời mình, đã không biết nghĩ.
