Bạn trở thành chiếc cầu nối giữa cõi Bất thị hiện và cõi thị hiện, giữa Thượng đế và thế gian.Nhưng chẳng có gì đủ để cho nó thỏa mãn lâu dài.Hãy giữ cho cánh cổng luôn rộng mở.Dĩ nhiên, cái Bây giờ cũng hàm ngụ cả vị trí của bạn nữa.Tuy nhiên, mọi cuộc khủng hoảng không chỉ biểu thị mối nguy hiểm mà còn cho thấy cơ hội thay đổi tình thế.Tình hình này không cần phải kéo dài, chỉ chừng vài giây là được.Mỗi khi tạo được một khoảng hở trong dòng chảy của tâm trí của bạn.Bằng cách này, sẽ không có tình trạng tích lũy “thời gian tâm lý”, tức là không còn đồng hóa với quá khứ và cưỡng bách không ngừng phóng chiếu vào tương lai nữa.Nếu bạn bị lôi cuốn đến gần một vị thầy đã giác ngộ, đó là vì bạn đã có sự hiện trú đủ mạnh để nhận ra sự hiện trú ở người khác.Trong bất cứ hoạt động tâm trí nào, bạn hãy tập thói quen di chuyển tới lui mỗi lần chừng vài phút giữa suy nghĩ và lắng nghe sự tĩnh lặng bên trong.
