- Chắc cậu còn nhớ cái ngày mà gia đình tôi dọn đi lúc chúng ta mới lên mười.Tôi không có nhiều sự lựa chọn lúc đó.Và bạn có thể tìm được sự may mắn từ chính những bất hạnh, không may mắn của mình.Giờ đây, anh chỉ chăm chú vào mỗi một điều: căng mắt tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào giúp anh tìm thấy cây bốn lá.Chính vì vậy mà ta gọi nó là sự may mắn tốt lành, là điều mà ai trong chúng ta cũng đều mong ước.Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm.Anh đã luôn nghĩ rằng mình đáng được may mắn.Bà ta có một sắc đẹp mê hồn.Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi.- Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời.