Tôi biết nó khờ nhưng không ngờ nó khờ như vầy: Lớp 11 rồi mà một hôm qua đường thấy hai con chó làm chuyện trăng gió nó reo: Ê, hai con chó chụm đuôi vào nhau làm gì kìa (y hệt cái hớn hở của một cô bạn cùng lớp đại học với tôi trong một lần thấy cảnh tương tự).Ai theo thì sống, ai chống thì chết.Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày.Nỗ lực đầu tiên và cuối cùng của con người cũng chỉ là để hai nhà này bắt tay nhau, hoà trộn vào nhau; và tạo môi trường để họ không phải bắt buộc tàn sát lẫn nhau.Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải.Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra.Nhưng thế tại sao ta không sướng?Ngày hôm qua cháu không học gì cả.Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn.Người đọc qua một số nét phác như vậy có thể hình dung ra một không gian, thời gian hay trạng thái khác cái mà người viết đã trải qua.
