Có thể rằng ta chẳng đủ nghị lực để đàn áp những thói thường của con người, để có thể yêu kẻ thù của ta.Đời tôi bây giờ đầy đủ hơn lúc nào hết".Phản ứng đó rất tự nhiên, không có chi kiểm sát được".Tự hỏi: "Theo luật trung bình, có bao nhiêu phần chắc chắn rằng tai nạn mà mình đương lo đó sẽ không bao giờ xảy ra".Nhưng rồi chỉ một lời nói vô tình đã thay đổi cả đời tôi.Có cái gì thì cầm cố cái đó, từ xe hơi tới đồ dùng.Vì theo lời họ khuyên, cô nọ đương là một cô thư ký, sung sướng thấy mình trở nên một nữ sĩ tập sự, để rồi sau thấy mình thất bại chua cay.Tôi có cái thói quên hiện tại để lo về tương lai hoặc mơ mông "một khu vườn hồng diễm ảo ở chân trời xa xăm" không?Tôi được biết chuyện của cô vì tôi đã.Việc ngập tới cổ, mà không bao giờ làm xong được cả.
