Từ lúc trẻ, sau một đợt dùng thuốc trị bệnh quá liều, bố bị hỏng khứu giác.Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại.Nói nhiều câu làm cả nhà bật cười.Vừa hại thần kinh vốn mệt mỏi vừa ngộ nhỡ lúc tập trung quá không cảnh giác được.Khi về đây nghĩa là bạn tự do.Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi.Người rỗng như không có lực.Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.Trốn học mà để bị nói.Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy.
