Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?.Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn.Lần khác, chúng tôi lại vào nhà ông bà ngoại tôi ở Hà Đông.Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú.Con mèo nằm trên nóc tivi.Lấy quần áo họ để sẵn và thêm một chiếc khăn bông xanh lá mạ.Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực.Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung.Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp.Hồn nhiên đến đáng sợ.
