Năm 1929, một chuyện kỳ dị xảy ra làm náo động cả giáo giới.Tôi tin rằng hằng hà sa số những tinh tú quay cuồng trong không trung tối tăm, lạnh lẽo, không có sinh vật, đều do một sức u mê tạo ra."Đừng lo tới ngày mai vì ngày mai ta phải lo tới công việc của ngày mai.Ông chua chát phàn nàn: "Tôi ân hận đã thưởng họ.Tôi bèn bắt đầu "tốp lo" mỗi khi gặp điều gì ưu phiển bất mãn.Thường thường mỗi tuần tôi đi xe ô tô buýt từ nhà đến San Francisco để mua bán lặt vặt.Mong được lời an ủi thì không phải đọc lời thuyết giáo.Tôi ước gì một bà cô của tôi - bà Edith - cũng dễ quên giận như Lincoln nhỉ! Bà và ông chồng tên là Frank sống tại mọt khu trại đdã cầm cố rồi.Phần đông chúng ta tự khen, khen cái "ta" hiện tại.Vài bạn đọc chương này chắc bĩu môi nói: "Không có gì vô lý bằng cả đoạn khuyên nên chú ý tới người khác ấy.