Bạn không còn lệ thuộc vào tương lai để đong đầy thoả mãn – bạn không còn trông cậy vào nó để được cứu rỗi nữa.Bằng cách này, bạn tăng thêm sức mạnh trụ ý ở hiện tiền.Nó vốn đã toàn vẹn và là cái toàn thể rồi.Điều này có nghĩa là hạnh phúc và bất hạnh của bạn thực ra chỉ là một.Trong trạng thái nối kết, cộng thông nội tại này, bạn sẽ nhạy bén hơn, tỉnh táo hơn so với trạng thái bị đồng hóa tâm trí.Xem như chẳng có ai gây tổn thương gì cho bạn vậy.Sự thật là bạn đang phản kháng đối với cái đang là.Vậy thì tâm trí đang sử dụng bạn.Đó chỉ là dịch chuyển sự phản kháng đến một bình diện khác mà thôi, chứ tâm trí vị ngã vẫn còn nắm quyền, vẫn còn chiếm phần ưu thắng.Đồng hóa với tâm trí của mình sẽ tạo ra một tấm màn che mờ ảo quanh những khái niệm, danh xưng, hình ảnh, chữ nghĩa, các phán xét, và các định nghĩa ngăn chặn mọi quan hệ đích thực.
