Bài học ấy khó thiệt.Bàn giấy của ông cũng vậy, ông mở hộc tủ ra để bác sĩ thấy không có công việc nào bỏ dở và nói: "Trước đây sáu tuần, tôi có ba bàn giấy đặt tại hai phòng.Nhưng sau một chuỗi rủi ro không sao tả được, điều bất ngờ này liền xảy ra: Ông trở về Luân Đôn, hoàn toàn phá sản.Có phải tại một vài bắp thịt không quen vận động mà mệt chăng? Vô lý.Năm ba mươi tuổi, ông được cử vào Hội đồng lập pháp Tiểu bang Nữu Ước.Bà diễn thuyết trong các hội phụ nữ ở khắp nước Mỹ, khuyên những ông bảo hiểm nhân mạng nên để cho vợ lãnh mỗi tháng một số tiền bao nhiêu đó, chứ đừng để cho lãnh hết một lần.Ông cụt cả hai chân, ngồi trong góc thang máy trên cái ghế có bánh xe.Công cuộc buôn bán thật là phát đạt.Cố nhiên con gấu biết rằng chỉ có một cái tát là con chồn sẽ nát như tương.Năm 1929, một chuyện kỳ dị xảy ra làm náo động cả giáo giới.